Không quân Mỹ đang trải qua cuộc khủng hoảng nghiêm trọng
Sau nhiều năm cắt giảm ngân sách, không quân Mỹ đang bị thiếu hụt, cả về con người lẫn phương tiện.
Máy bay ném bom chiến lược siêu thanh B-1B Lancer của Không Quân Mỹ
Chỉ vài năm trước đây, vào tháng 3-2011, trong một cơn bão mùa đông khắc nghiệt, hai chiếc máy bay ném bom siêu thanh B-1 của Không quân Mỹ đã xuất kích từ căn cứ ở Nam Dakota để khởi động chiến dịch không kích ở Libya , chỉ 16 giờ sau khi nhận lệnh.
Nhưng nay, nhiều người trong lực lượng Không quân Mỹ đang đặt câu hỏi liệu một sứ mệnh tương tự có thể được thực hiện, sau nhiều năm bị cắt giảm ngân sách làm cho Không quân Mỹ thiếu hụt nghiêm trọng lực lượng chuyên môn và trang thiết bị.
Hiện tại Không quân Mỹ thiếu khoảng 700 phi công và khoảng 4.000 chuyên gia hàng không để có thể duy trì đội bay trong điều kiện cần thiết. Sự thiếu hụt phương tiện nghiêm trọng đến nỗi nhân viên tại một số căn cứ viết đơn xin phụ tùng từ “nghĩa địa” máy bay đã hư hỏng hoặc từ bảo tàng hàng không.
“Không chỉ có nhân viên đang mệt mỏi, mà máy bay cũng cảm thấy như vậy. Chúng tôi có 20 máy bay, mà chỉ 9 chiếc máy bay ném bom có thể cất cánh”, Fox News dẫn lời trung sĩ Bruce Pfrommer tại căn cứ không quân Ellsworth ở Nam Dakota, nơi đóng quân của phi đội máy bay ném bom chiến lược số 28 cho biết.
“Trong 10 năm qua, chúng tôi đã cắt giảm một nửa chương trình bay”, Đại úy Elizabeth Dzharding, một phi công lái máy bay B-1 trở về nước hồi tháng 1 vừa qua sau khi tham gia chiến dịch không kích tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) ở Trung Đông, cho hay.
Theo Fox News, B-1 có thể là một trong những máy bay ném bom tối tân nhất trong kho vũ khí của quân đội Hoa Kỳ. Nhưng nay, chỉ một nửa máy bay ném bom siêu thanh này thực sự có thể cất cánh.
Kể từ khi kết thúc chiến tranh vùng Vịnh, số lượng nhân viên Không quân Mỹ giảm 30%, số lượng máy bay giảm 40% và số lượng phi đội máy bay chiến đấu giảm 60%. Năm 1991, Không quân Mỹ có 134 phi đội máy bay chiến đấu, nay chỉ còn 55. Độ tuổi trung bình của máy bay Quân Sự Mỹ là 27 năm.
Theo Mai Phương (ANTĐ)